Nước Mỹ đêm mưa cuối
Tôi lom khom dưới ô giương cao cao, e mưa ướt vai áo, e mưa lăn trên má xuống cổ áo và làm ngực ướt đẫm như khi ta khóc đầm đìa nước mắt. Gấu quần sũng nước, tôi bước bước nhỏ trong tiếng mưa đêm rào rạt.
Mưa bắn phá ánh đèn đường, hắt muôn tia li ti lên đoàn người vội vã băng qua những hè tăm tối. Mắt hoen nước, tôi len qua vai người dưng thì thầm vào tai bạn lời xin lỗi không đầu không cuối khiến bạn tròn mắt. Tôi xin lỗi vì ô quá hẹp, vì mưa quá dày, vì đường quá xa, vì ngày mai nơi đây lại nghìn trùng cách biệt.
Mưa rơi rồi tạnh, máy bay cất cánh và hạ cánh, tôi đi lại về. Chỉ có gió vẫn đều đặn đưa ngày qua trên vạn đầu sóng.
12/2008