Nói với trăng

Đêm thu lạnh lẽo vén rèm thưa.
Ngẩn ngơ tự hỏi đến rằm chưa
Trăng vừa một nửa qua song cửa.
Thửa tình dang dở vội giấu đi,

Sợ rằng trăng hỏi thăm người ấy:
Có còn nghiêng đầu ngắm chiều buông,
Có còn trằn trọc những đêm suông,
Có còn tựa vai tôi thủ thỉ
Mấy lời ủ ê quãng đường về?

Trăng ơi trăng vẫn biết:
Trăng tròn trăng lại khuyết,
Hoa nở hoa sẽ tàn,
Gió reo rồi gió lặng.

Nói sao giờ cho đặng?
Thôi thì đành lặng thinh
Những đêm tình tự tình,
Những ngày mình một mình
Thế thôi .